Thursday, August 10, 2017

Nó đấy ! chỉ thẳng chân diện mục


ĐỌC LẠI VÀ SUY NGẪM. Nó đấy! chỉ thẳng chân diện mục. Bài viết của Tâm Minh Nguyễn và sự phân tích của Alexei Syunnerberg "Trịnh Xuân Thanh tội phạm kinh tế hay gián điệp Đức"  dẫn câu nói: "Thật kỳ lạ và mờ mịt khó hiểu", của nhà khoa học chính trị Nga, Giáo sư Vladimir Kolotov, Viện trưởng Viện Hồ Chí Minh thuộc Đại học Tổng hợp Quốc gia St. Petersburg nhận xét về vụ Trịnh Xuân Thanh, đăng trên trang www.vn.sputniknews.com cần đọc lại và suy ngẫm (Hoàng Kim)

Bài viết cùng chuyên mục cần đọc lại:

Tham Nhũng & Thế Giới Văn Minh

bởi Osin
"cải cách là đòi hỏi cấp thiết của đất nước. Có dân chủ, có nhà nước pháp quyền chưa chắc đã chống được tham nhũng; nhưng nếu không có dân chủ, không có nhà nước pháp quyền thì các thành tựu chống tham nhũng nếu đạt được cũng chỉ là cục bộ. Thể chế nào muốn chống tham nhũng cũng đều phải cần những bàn tay sạch. Nhưng nếu chỉ trông chờ vào những bàn tay sạch thay vì một thể chế thì các thành tựu chống tham nhũng dù có đạt được cũng chỉ là tạm thời." xem tiếp https://newosin.wordpress.com/2017/08/03/tham-nhung-the-gioi-van-minh/

Tâm Minh Nguyễn
Aug 6 at 5:52pm
TẠI SAO NGƯỜI ĐỨC, NGƯỜI MỸ, DƯ LUẬN PHƯƠNG TÂY VÀ ĐÁM PHẢN ĐỘNG LƯU VONG “LÊN ĐỒNG TẬP THỂ” TRƯỚC VIỆC TRỊNH XUÂN THANH RA ĐẦU THÚ TẠI CƠ QUAN AN NINH VIỆT NAM ?

Mấy ngày qua, vụ việc Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú tại Cơ quan An ninh điều tra – Bộ Công an Việt Nam đã nổi đình nổi đám trên các trang mạng xã hội. Thực ra thì việc một đối tượng phạm trọng tội ra đầu thú tại cơ quan bảo vệ pháp luật là việc hết sức bình thường. Nhà nước Việt Nam luôn giữ lập trường khoan hồng đối với kẻ hối lỗi, biết tìm về với lương tri và lẽ phải, cho dù tội lỗi là không thể gột bỏ và dù ít dù nhiều ũng phải chịu sự trừng phạt của luật pháp.. Ấy vậy nhưng trên mạng xã hội lại có không ít luồng thông tin dẫn ra những bằng chứng không xác thực để kết luận rằng Cơ quan An ninh Việt Nam đã bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức và đưa đối tượng này về nước. Và sau đó là một làn sóng lên đồng tập thể từ Bộ Ngoại giao Đức đến các hãng truyền thông Mỹ và phương Tây, cơn lên đồng đó cũng lan cả đến các tổ chức phản động lưu vong ở Mỹ, ở Úc, ở Đức và một số nước khác. Tại sao vậy ?

Để tìm hiểu việc này, cần xác định động cơ của những thế lực, những con người đã tham gia màn lên đồng tập thể này. Câu hỏi được đặt ra một cách rất đơn giản: “Trịnh Xuân Thanh nộp mình cho Cơ quan An ninh điều tra – Bộ Công an Việt Nam, ai mừng, ai lo ? Mừng vì cái gì, lo vì cái gì ?” Giải đáp được câu hỏi này, chúng ta sẽ có một bức tranh đầy đủ về “cơn lên đồng thể” kia.

1- Sự cay đắng của một số cơ quan đặc biệt nước ngoài.

Trước hết, cần giải thích rằng cụm từ “Cơ quan đặc biệt” được dùng chung để chỉ tất cả các cơ quan tình báo, gián điệp từ Á sang Âu, từ Đông sang Tây, từ Châu Phi sang Châu Mỹ. Tại sao một số cơ quan đặc biệt nước ngoài lại dính vào vụ này ?

Theo phân tích của một nhà “Việt Nam học” người Nga, giáo sư Vladimir Kolotov, Viện trưởng Viện Hồ Chí Minh thuộc Đại học Tổng hợp Quốc gia Sainkt Petersburg (Nga) thì việc Bộ Ngoại giao Đức nổi khùng trước việc Trịnh Xuân Thanh về nước mà theo như họ nói, chỉ còn đúng một ngày nữa là đến ngày Sở di trú Berlin làm thủ tục tỵ nạn cho Trịnh Xuân Thanh đã hé lộ động cơ của người Đức về việc Trịnh Xuân Thanh chạy trốn lệnh truy nã. Bởi Trịnh Xuân Thanh không đơn giản là một tên tội phạm tham nhũng cấp thấp mà đã từng giữ những chức vụ cấp cao. Trước khi bị khai trừ khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam và bị tước bỏ mọi chức vụ, từ đại biểu Quốc hội cho đến Phó chủ tịch Ủy ban Nhân dân một tỉnh, Trịnh Xuân Thanh từng giữ các chức vụ Phó Chánh văn phòng Bộ Công thương, Vụ trưởng – Trưởng ban đổi mới doanh nghiệp của Bộ này.

Khi được bầu và bổ nhiệm giữ chức vụ Phó chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Hậu Giang ở tuổi 50, Trịnh Xuân Thanh là cán bộ thuộc diện Ban Tổ chức Trung ương quản lý. Bởi vậy, “cái lưỡi” của Trịnh Xuân Thanh quan trọng hơn cái án tham nhũng đang kề cổ y. Trịnh Xuân Thanh không chỉ nắm giữ nhiều bí mật về các nhóm lợi ích, về các hành vi phạm tội tham ô, tham nhũng của bản thân y và các đồng phạm mà còn nắm giữ một số bí mật nhà nước thuộc diện “sống để dạ, chết mang đi”. Trong con mắt của các cơ quan đặc biệt một số nước lớn như Mỹ, Đức, Anh, Pháp, Nhật Bản, Trung Quốc và kể cả Nga, Trịnh Xuân Thanh không chỉ là một nhân vật được coi là hàng VIP mà còn là một “mục tiêu rất có giá trị” đối với các hoạt động tình báo, gián điệp có thể gây phương hại cho an ninh quốc gia Việt Nam, trước hết là an ninh kinh tế.

Là người từng đứng đầu Ban Đổi mới doanh nghiệp của Bộ Công thương, Trịnh Xuân Thanh nắm giữ nhiều thông tin chính xác về thực trạng của các doanh nghiệp Việt Nam, về chủ trương đổi mới, sắp xếp lại doanh nghiệp, về cổ phần hóa .v.v… Những chủ trương kế hoạch lớn về phát triển công nghiệp của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Việc người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam trong suốt hơn 300 ngày qua đã liên tục hối thúc các cơ quan chức năng của Viejt Nam, từ Công an, Tình báo đến Ngoại giao phải phối hợp để truy bắt bằng được Trịnh Xuân Thanh đem về nước xử lý không chỉ vì vấn đề chống tham nhũng mà sâu xa hơn, còn là việc ngăn chặn “cái lưỡi” của y phun ra những bí mật quốc gia cho các Cơ quan đặc biệt nước ngoài.

Từ đó, có thể thấy hành vi cản trở, gây khó khăn, không hợp tác đối với việc bắt giữ Trịnh Xuân Thanh theo nguyên tắc phối hợp trong Cộng đồng INTERPOL của Đức và một số nước không đơn giản chỉ là cản trở công cuộc chống tham nhũng của Đảng, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam mà còn là mưu toan chiếm đoạt bí mật quốc gia của Việt Nam thông qua bị can Trịnh Xuân Thanh. Dù không thể có tầm cỡ to lớn nư Edward Snowden nhưng những thồn tin àm Trịnh Xuân Thanh cung cấp vẫn có thể gây phương hại đến an ninh quóc gia của Việt Nam, trước hết là an ninh kinh tế.

Cho đến nay, mọi người vẫn còn nhớ vụ lộ bí mật quốc gia về kinh tế đặc biệt nghiêm trọng xảy ra ở Bộ Kế hoạch Đầu tư những năm 1998-2002 dưới thời Bộ trưởng Võ Hồng Phúc, có sự dính líu của đại biểu Quốc hội bị phế truất Đặng Thị Hoàng Yến đã gây nhiều phương hại cho lợi ích quốc gia về kinh tế cũng như công tác quản lý kinh tế của Đảng và Nhà nước Việt Nam khi đó. Khi vụ việc đang trong quá trình điều tra, Đặng Thị Hoàng Yến và người lái xe cho Bộ trưởng Võ Hồng Phúc đã được Cơ quan An ninh điều tra – Bộ Công an Việt Nam ra thông báo cấm xuất cảnh.

Vì vậy, có thể thấy ngay từ khi Bộ Công an Việt Nam phát lệnh truy nã quốc tế đói với Trịnh Xuân Thanh thì Cơ quan đặc biệt của một số nước cũng tích cực vào cuộc. Nhưng sự vào cuộc sốt sắng của họ không phải là nhằm mục đích giúp Việt Nam mau chóng bắt được đối tượng trọng phạm Trịnh Xuân Thanh mà là tiếp cận, khai thác thông tin tình báo từ chính miệng Trịnh Xuân Thanh để phục vụ cho lợi ích quốc gia của họ. Tất nhiên cũng như những người tự nhận thức được “tầm quan trọng” của mình, Trịnh Xuân Thanh chắc chắn là người biết mặc cả. Cái mà Trịnh Xuân Thanh đòi hỏi phía Đức đáp ứng là việc có được một thủ tục tỵ nạn chính trị để cư trú hợp pháp, lâu dài tại Đức hoặc cao hơn là nhập quốc tịch Đức. Cái mà Trịnh Xuân Thanh phải trả chính là những thông tin mà y biết về nội bộ Đảng và Nhà nước Việt Nam, trong đó có những thông tin thuộc hàng “Top Security”.

Khỏi phải nói BND (Cơ quan tình báo CHLB Đức) và CIA (Cơ quan tình báo Mỹ) vui mừng như thế nào khi lịch làm việc giữa Trịnh Xuân Thanh và Sở Di trú Berlin đã được sắp xếp vào ngày 24-7-2017 để Trịnh Xuân Thanh chính thức bước ra khỏi làn sương mù từ khi chạy trốn với sự che chở của chính quyền Đức. Họ cho rằng mình sắp vớ được một “con cá” tuy chưa hẳn là to lắm nhưng khá “sộp” để không chỉ khai thác thông tin mật ủa Việt Nam mà còn sử dụng thành một ngọn cờ chống phá Việt Nam sau này.

Và cũng thật cay đắng cho người Đức và người Mỹ vì chỉ một ngày trước khi lịch làm việc được tiến hành, ngày 23-7-2017, Trịnh Xuân Thanh “biến mất”. Cũng khỏi phải nói rằng các nhân viên BND của Đức và CIA ở Châu Âu đã náo loạn như thế nào trong suốt một tuần để truy tìm bằng được Trịnh Xuân Thanh và thực hiện cái “hợp đồng” bẩn thỉu kia. Trong một tuần đó, hang nghìn, hang vạn tin đồn được lan truyền trên mạng. Cả những tin đồn có lợi cho Việt Nam cũng như bất lợi cho Việt Nam. Cả những suy diễn, thậm chí là quy kết rằng Đảng và Nhà nước Việt Nam đã thất bại nặng nề khi không bắt được Trịnh Xuân Thanh.

Phía Việt Nam đã giữ im lặng suốt 7 ngày trước những tin đồn đó. Họ lẳng lặng theo dõi phản ứng của các bên và thu được vô khối thông tin có giá trị đối với an ninh quốc gia của Việt Nam thông qua một tuần náo loạn của các đối thủ. Và cũng sau 7 ngày cân nhắc lợi - hại, phía Việt Nam quyết định cho Trịnh Xuân Thanh bước ra khỏi màn sương mù. Họ không cần phải nói rằng Cơ uan An ninh Việt Nam đã làm thế nào để đưa được Trịnh Xuân Thanh về nước mà chỉ càn thông tin rằng Trịnh Xuân Thanh đã ra đầu thú. Thế là lại tiếp theo một màn náo loạn thứ hai diễn ra. Nhưng lần này, sự náo loạn diễn ra ở những dói tượng khác. Đó là từ các tổ chức và cá nhân thù địch với Việt Nam ở cả trong và ngoài nước.

2- Sự hoảng loạn của các tổ chức và cá nhân thù địch với Việt Nam.

Xuất phát từ những nguồn tin chưa được kiểm chứng, trang mạng “Thời báo”, chuyên mục “Người Việt tại Đức” của một tổ chức chống Việt Nam tại Đức đã tung ra thông tin rằng các nhân viên an ninh Việt Nam đã bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay giữa thanh thiên bạch nhật ở Berlin rồi đưa qua Ba Lan và Belarus, sau đó bay về Việt Nam. Đúng thời điểm này, ở trong nước, Cơ quan An ninh Việt Nam đang truy quét mạnh mẽ các ổ nhóm phản động. Tính từ 10 thang qua, các cơ quan bảo vệ an ninh quóc gia và trật tự xã hội đã bắt 18 đối tượng, xử tù 3 đối tượng, truy nã 3 đối tượng, trục xuất khỏi Việt Nam 1 đối tượng.

Khỏi phải nói rằng các tổ chức và cá nhân chống đối Nhà nước Việt Nam ở Đức đã run sợ như thế nào trước thông tin cơ quan An ninh Việt Nam đàng hoàng xuất hiện ở ngay giữa thủ đô nước Đức, bắt giữ trọng phạm Trịnh Xuân Thanh và đưa qua hai biên giới quốc gia trong vòng phong tỏa điệp trùng của cơ quan an ninh, cảnh sát, biên phòng Đức và Ba Lan. Một số tên trong bọn chúng đã hiểu ngay vấn đề và lo sợ rằng đến một ngày nào đó, cơ quan An ninh Việt Nam sẽ bí mật tóm cổ chúng và đưa về nước trị tội, cho dù chúng có là bùa hộ mệnh là công dân Đức, công dân Mỹ, công dân Pháp, công dân Anh và một só nước phương Tây khác.

Vì thế, những thông tin về việc cơ quan An ninh Việt Nam “bắt cóc” Trịnh Xuân Thanh tại Berlin là xuất phát từ trang mạng của “Người Việt ở Đức”. Mặc dù không có chứng cứ nào khả dĩ có thể tin cậy được về việc này nhưng người phát ngôn Bộ Ngoại giao Đức vẫn tuyên bố rằng một trong các bí thư của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức là “Personal non grata” (Người không được hoan nghênh). Và cũng ngay sau đó, trên các trang mạng của những phàn tử thù địch với Việt Nam đã khuếch trương những thông tin về việc cơ quan An ninh Viejt Nam “bắt cóc” Trịnh Xuân Thanh tại Đức và nèo vào đó việc quy kết rằng Việt Nam vi phạm Công pháp quốc tế. Và chúng lờ tịt đi chuyện Trịnh Xuân Thanh đang là tội phạm bị truy nã quốc tế bởi một tổ chức Cảnh sát quốc tế có tên là INTERPOL. Khỏi pghari nói rằng những đám người đó đã đánh rơi cái mặt nạ, để lộ ra bộ mặt thật của chúng như thế nào khi trước đó, chúng ra rả nói suốt ngày này qua tháng khác về việc Việt Nam để cho tham nhũng lan tràn. Chúng nó khốn nạn thế đấy !

3- Những kẻ phạm tội tham nhũng có liên quan đến Trịnh Xuân Thanh.

Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Chiến lược và khoa học Công an Nhân dân cho rằng, Trịnh Xuân Thanh không “đơn thương độc mã”, phải có một lực lượng che chắn phía sau. Muốn làm rõ điều này, cần sự trung thực từ Trịnh Xuân Thanh và cái tài của cơ quan điều tra. Khi Trịnh Xuân Thanh bị đưa vào vòng ngắm của cơ quan kiểm tra Trung ương Đảng, bị cơ quan bảo vệ pháp luật “sờ gáy”, không ít những kẻ đã o bế tên này, đã nhúng chàm trong nhiều vụ tham nhũng đã thực sự run sợ như ngày tận thế sắp đến nơi. Tuy nhiên, sau khi có tin Trịnh Xuân Thanh đã trốn ra nước ngoài và cơ quan Công an Việt Nam đã phát lệnh truy nã toàn quốc, đồng thời thông qua INTERPOL để phát lệnh truy nã quốc tế thì có nhiều kẻ đã mừng thầm. Thậm chí, có kẻ còn cầu mong cho Trịnh Xuân Thanh chết mất xác ở nơi nào đó cho rảnh. Thực ra thì “giết người, diệt khẩu” luôn là thủ đoạn che giấu tội ác của bọn tội phạm, bất kể chúng là ai. Vì thế, việc bảo toàn mạng sống cho Trịnh Xuân Thanh là điều trước tiên mà Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công Việt Nam phải tính đến.

Vậy mà bây giờ, tự dưng Trịnh Xuân Thanh bằng xương bằng thịt lù lù trở về để ra đầu thú trước cơ quan An ninh điều tra. Rồi anh ta xuất hiện cả trên sóng truyền hình VTV1 với tờ đơn xin tự thú. Hai lý do khiến Trịnh Xuân Thanh phải về tự thú đã được anh ta nói ra trước ống kính của VTV1 khá đơn giản. Một là sau quá trình trốn chạy do suy nghĩ không chín chắn, tôi thấy rằng cần phải quay về để đối diện với sự thật. Hai là anh ta thấy cần về gặp lại mọi người, đặc biệt là những lãnh đạo để báo cáo nhận khuyết điểm, xin lỗi. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để bọn tội phạm có dính líu đến các vụ việc tham nhũng ở PVC nói riêng và PVN nói chung rụng rời chân tay đến mức hoang loạn.

Nếu như nhân dân cả nước vui mừng vì việc kẻ phạm tội cộm cán Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú bao nhiêu thì những kẻ đã “dính chàm” lại càng “tim đập chân run” bấy nhiêu. Và cũng vì thế mà dư luận không ngạc nhiên trước việc những phần tử này về hùa với các thế lực thù địch với Việt Nam ở nước ngoài, đặc biệt là các tổ chức chi nhánh của Việt Tân ở Đức đồng loạt cáo buộc chính quyền Việt Nam đã vi phạm công pháp quốc tế khi cho lực lượng an ninh, tình báo bắt Trịnh Xuân Thanh tại Đức và đưa về Việt Nam để trình diện.

Tuy nhiên, có một câu hỏi mà tất cả các bên đều không lý giải được. Phía Việt Nam thì không nói gì hơn là đưa ra hình ảnh Trịnh Xuân Thanh đã đầu thú tại cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an Việt Nam lên sóng truyền hình VTV vào giờ vàng trong Chương trình Thời sự quan trọng nhất trong ngày. Còn phía Đức thì không thể đưa ra được một chứng cứ thuyết phục nào để chứng minh rằng Cơ quan An ninh Việt Nam đã “bắt cóc” Trịnh Xuân Thanh tại Đức.

Vậy thì trong hơn 300 ngày qua, Trịnh Xuân Thanh ở đâu ? Rất tiếc rằng rất rất nhiều người đã không để ý đến câu hỏi này khi họ bị hệ thống truyền thông của Mỹ và phương Tây cũng như các trang mạng của các thế lực phản động, thù địch với Việt Nam dắt mũi. Câu hỏi có thể chỉ có lời giải sau khi vụ án được xét xử hoặc thậm chí là vĩnh vĩnh viễn không có lời giải đáp. Bởi “binh pháp bất chấp yểm trá”. Nếu đánh địch mà cứ alo ầm ỹ lên cho mọi người biết mình đánh chỗ này, chỗ kia thì chẳng bao giờ đánh được ai mà thậm chí còn ăn phản đòn và chịu thiệt hại nặng nề. Thế nên, cái bọn người suốt ngày ra rả hô lên rằng “Chúng tôi muốn biết” chính là những kẻ phản quốc, những kẻ đang tiếp tay cho giặc ngoại bang và các thế lực thù địch gây phương hại cho Tổ Quốc Việt Nam chúng ta. Đó là những kẻ phản quốc đội lốt “Người yêu nước”...

https://vn.sputniknews.com/opinion/201708043740115-trinh-xuan-thanh-gian-diep-duc/

NGA tiết lộ lí do Trịnh Xuân Thanh được ĐỨC bảo kê và đánh đổi quan hê VIỆT #789 @E4



Tham Nhũng & Thế Giới Văn Minh

bởi Osin
Khi Nguyễn Tấn Dũng bị loại tại Đại hội 12, một nhà ngoại giao phương Tây tại Sài Gòn hỏi tôi, "Cô Phượng rồi sao?". Tôi nói, "Bà nên hỏi cô ấy; nhưng tôi e nước Mỹ và Phương Tây sẽ có thêm nhiều công dân giàu có và tôi muốn lưu ý bà, tiền đấy là xương máu của nhân dân chúng tôi".
Nếu quả thật, Trịnh Xuân Thanh bị "bắt cóc" thay vì bị dẫn độ, phản ứng của Đức là dễ hiểu. Việt Nam chắc chắn có khó xử dù bây giờ họ có thể gửi cho phía Đức những phủ nhận của TXT (bắt cóc thì điều quan trọng nhất là phải có nạn nhân). Tôi không đủ thông tin để bình luận thêm. Chỉ suy nghĩ rất nhiều về điều này. Mấy năm qua tôi tham gia nhiều dự án của các định chế quốc tế giúp VN phòng, chống tham nhũng, bây giờ chính những nơi mong muốn VN thực sự chống tham nhũng đó có khả năng trở thành nơi trú ẩn cho những tên trộm cướp tiền bạc của nhân dân tôi hung hãn nhất.
Tôi ủng hộ cuộc chiến chống tham nhũng và mong muốn những kẻ bỏ trốn như TXT phải bị bắt. Chính trị nào cũng có phe phái vấn đề là chúng ta còn phải chờ các phiên tòa để thấy những kẻ hôm nay bị bắt là nạn nhân của phe phái hay là những kẻ đang ăn cướp của dân. Tối qua khi theo dõi phản ứng của Đức, tôi nói với một nhà báo lớn và một luật sư tên tuổi, "Chúng ta có thể còn nghi ngờ anh công an đứng bên kia đường vẫn làm mãi lộ, nhưng nếu có kẻ cướp giật bên nay ta vẫn cần ở anh ấy".
Việc để xảy ra sự phản ứng của Đức là đáng tiếc khi lần đầu tiên đảng CSVN thực sự có truy đuổi những tên tham nhũng (lúc đầu tôi cũng ngờ rằng với những dây nhợ của TXT, BCA sẽ không muốn bắt). Nhưng, "tái ông thất mã", tôi hy vọng là trước phản ứng của Đức trong vụ TXT, ông Trưởng ban chỉ đạo chống tham nhũng và các đồng chí của ông nhận ra, cải cách là đòi hỏi cấp thiết của đất nước. Có dân chủ, có nhà nước pháp quyền chưa chắc đã chống được tham nhũng; nhưng nếu không có dân chủ, không có nhà nước pháp quyền thì các thành tựu chống tham nhũng nếu đạt được cũng chỉ là cục bộ.
Thể chế nào muốn chống tham nhũng cũng đều phải cần những bàn tay sạch. Nhưng nếu chỉ trông chờ vào những bàn tay sạch thay vì một thể chế thì các thành tựu chống tham nhũng dù có đạt được cũng chỉ là tạm thời.




Video yêu thích
KimYouTube

Sunday, June 4, 2017

Những lời dặn không bao giờ cũ

HOA BÌNH MINH. Thích Tánh Tuệ có vần thơ mộc mạc này, đó là những lời dặn không bao giờ cũ. Tôi yêu thích chép lại và họa đối; đời thường thêm chút việc tốt, thì nhà mình và xã hội an lành hơn.
HOA BÌNH MINH

Hãy bắt đầu ngày mới
Hồn nhiên một nụ cười!
Nụ cười thành hoa nắng
Gửi đất trời.. Muôn nơi...

– Đừng ước mơ thay đổi
Cả thế giới quanh mình
Đó chỉ là ảo tưởng
Hãy đổi thay cách nhìn.

– Nếu đời quăng trái chanh
Nhớ làm ly giải khát
Nhỡ gặp người tệ, ác
Biến rác thành bông hoa!

Đừng quan trọng thái quá
Mọi việc nơi trần gian
Chuyện chi rồi cũng vậy
Rủ nhau cùng.. mây tan!

Mấy mươi năm mở mắt
Rồi ngủ vùi đất sâu.
Sống một ngày Tỉnh Thức
Ấy- đã là thiên thâu.

Niềm an vui vốn dĩ
Từ nội tâm yên bình
Khi lòng đầy hoan hỉ
Thế giới này đẹp xinh.


Như Nhiên


Bài viết cùng chủ đềNhững lời dặn không bao giờ cũ
Hoa Nắng Hoàng Gia An
Minh triết sống thung dung phúc hậu

Những bài viết liên quan
Đêm Yên Tử
Sách Nhàn đọc dấu câu có câu không
Trần Hưng Đạo và chùa Thắng Nghiêm
Phật giáo Khoa học và Việt Nam
Thơ Thiền Thượng Sĩ
Thơ thiền Thích Nhất Hạnh
Đối thoại triết học
Đồng dao cho em

Video yêu thích
KimYouTube

Trở về trang chính
Hoàng Kim  Ngọc Phương Nam  Thung dung  Dạy và học  Cây Lương thực  Dạy và Học  Tình yêu cuộc sống  Kim on LinkedIn  Kim on Facebook




Wednesday, September 28, 2016

Nó đấy ! chỉ thẳng chân diện mục


ĐỌC LẠI VÀ SUY NGẪM. NÓ ĐẤY CHỈ THẲNG CHÂN DIỆN MỤC. Hoàng Kim. Trước đây bạn đã đọc “Mụ Thìn” truyện Phan Chí Thắng, nay mời bạn đọc tiếp Nó đấy! chỉ thẳng chân diện mục, một truyện ngắn hay mới cũng của anh Phan Chí Thắng. Món ngon xin kiệm lời bình, chép lại đọc và suy ngẫm. Chọn ảnh minh họa gì đây ? Lần trước tôi cho rằng có lẽ ảnh minh họa hợp nhất là Trước đèn / Bài học cuộc sống. Lần này, ảnh minh họa là ảo ảnh. May ra, những kẻ tham lam và bịp bợm ấy, cùng với mớ triết lý thực dụng giảo hoạt làm giàu bằng mọi giá ấy, bị lật ngược lại hoặc bỏ đi, mới có một ngày mới lành mạnh, sống tử tế. 
NÓ ĐẤY!
by Phan Chí Thắng
29 tháng 9, 2016

Thằng Tợn mời lão Hâm đi ăn sáng uống cà phê. Nó kém lão chục tuổi, không phải đệ tử, chỉ là đàn em.
Nó biết lão Hâm không có thiện cảm với nó. Nhưng điều đó không làm nó bận tâm. Từ xưa đến nay, theo nó, thiện cảm được tính bằng độ dày của phong bì. Phong bì nó đưa cho người ta hoặc người ta đưa cho nó.
Nó gọi bảo em muốn xin bác cuốn sách bác vừa in. Nói thật là em chả đọc đâu, chỉ bày trên giá cho đẹp thôi. Nó vẫn hay nói đùa kiểu trắng trợn như vậy.
Ăn phở Thìn xong, kéo ra Cafe Hight Land. Nó bảo bác ký tặng sách đi, nhớ ghi là thân tặng thằng em Tợn nhé, he he.
Lão Hâm mời nó thuốc lá, nó kêu em bỏ được sáu tháng rồi. Ừ, cái mặt nó đỡ nhàu hơn ngày xưa.
– Ngoài cuốn sách mà chú sẽ không đọc, chú còn cần anh việc gì nữa?
– Công nhận ông anh tinh thật. Đúng là em có việc nhờ anh. Nhưng anh cứ cà phê thoải mái đi, từ từ em sẽ nói. Trước hết em cung cấp cho anh một tư liệu để viết văn. Em nhiều tư liệu lắm mà không biết viết. Sau là em nhờ ông anh một việc.
– Chú đổi mục hai lên mục một đi, tính anh cứ là phải giải quyết công việc trước đã.
Thằng Tợn cười hí hí:
– Đúng là non sông dễ đổi, bản tính khó dời. Vâng, chuyện là gần đây em tham gia hội đạp xe, người khỏe hẳn lên anh ạ. Ăn ngon, ngủ tốt, vòng bụng giảm. Thích lắm!
– Tuyệt vời, chúc mừng chú.
– V/đ là ở Việt Nam không mua được xe đạp xịn. Em nghe nói thằng cháu anh chuyên nhập xe đạp từ Mỹ, em muốn nhờ anh giới thiệu để lấy một chiếc.
– Đúng, nhưng nó nhập theo đặt hàng của khách chứ không phải nhập về rồi rao bán. Nó cùng với khách mở catalog chọn từng thứ phụ tùng một, khung gì, bánh gì, phanh gì… Rồi nhập về dựng thành xe. Không ít tiền đâu, tối thiểu cũng phải 5 ngàn đô.
– Em biết mà anh, thế mới là của độc. Bác biết tính em rồi, không chơi thì thôi, chơi là phải độc.
– OK. Lúc nào cần anh đưa chú đến gặp cháu anh.
Thế là xong phần một của chương trình nghị sự. Thằng Tợn làm một ngụm cà phê rồi chuyển sang giọng tâm sự:
– Năm 1990, riêng vụ xây dựng nhà máy A em kiếm được 2 tỷ. Nhà máy A anh nhớ chứ, hồi đó các anh hay về kiểm tra tiến độ xây dựng và lắp đặt thiết bị chắc anh còn nhớ.
– Hai tỷ hồi đó to lắm, làm sao chú xơi được tài thế?
– Vâng to lắm. Em mua được hai cái nhà. Em một cái, cái thứ hai biếu sếp Q. Cái nhà sếp Q. đang ở hiện nay là em biếu đấy!
Nó lại làm thêm một ngụm cà phê:
– Em có thằng bạn đại học bên Quân đội. Đơn vị nó trang bị tổng đài điện thoại tự động, tổng đài cũ được thanh lý. Em mua 50 triệu, cho thêm ngoài 20 triệu.
– Loại tổng đài nhân công?
– Vâng, loại có cô tổng đài rút phích ra cắm phích vào ý. Em mang trang bị cho nhà máy A, báo giá 2 tỷ rưỡi.
– Tôi nhớ hồi đó các bên B khó lấy tiền lắm, cả mấy năm mới lấy được hết tiền, đi đi lại lại vất vả vô cùng.
– Em không. Em lấy được ngay. Em cho Trưởng Ban kiến thiết nhà máy 200, cho Phòng Tài vụ của Ban 200 thế là có tiền tươi ngay!
– Luỵt mẹ, chú giỏi thật. Giỏi thế hèn gì về hưu rồi mà vẫn có tiền mua xe đạp độc trên 5000 đô!
– Ối giời anh. Bọn ngày nay chúng giỏi hơn nhiều. Mỗi quả dăm triệu đô chứ không bèo như bọn em ngày xưa đâu!
Lão Hâm nhìn thằng Tợn, thằng Tợn nhìn ra phố. Có em gái đánh ô tô lùi vào chỗ đỗ rất điệu nghệ. Chân dài thò ra khỏi cửa, tiếp theo là tấm thân hoàn hảo bọc khít trong bộ váy áo đen-đỏ rất đẹp.
Lão vẫn nhìn thằng Tợn. Nó đây rồi. Nó là một trong “số không nhỏ” đảng viên đang làm nghèo đất nước này.
Lão nhìn xuống chân mình. Đôi giày dùng hơn mười năm, đã thay đế và khâu lại. Dùng tạm vì chưa có tiền mua đôi mới.
Cả vạn người phải đi giày cũ để mày có tiền mua xe đạp độc đấy Tợn ạ, mày có biết không?



ĐỌC LẠI VÀ SUY NGẪM. Mụ Thìn, lại thêm một truyện ngắn hay của anh Phan Chí Thắng. Món ngon xin kiệm lời bình, chép lại đọc và suy ngẫm. Chọn ảnh minh họa gì đây ? Có lẽ ảnh hợp nhất vẫn là Trước đèn/ Bài học cuộc sống  (Hoàng Kim)

MỤ THÌN


I.

Đáng ra phải viết một tiểu thuyết về mụ. Nhưng lão Hâm không nhiều chữ như Nguyễn Khắc Phục, không tưởng tượng giỏi như Nguyễn Quang Vinh nên tạm ghi lại một vài nét về mụ.
Mụ đẹp. Đó là đánh giá của khoảng một nửa số đàn ông có biết mụ. Mụ rất đẹp. Đó là đánh giá của chính mụ.
Mụ cao, phốp pháp. Có người bảo thế là phồn thực. Nụ cười tươi. Riêng cặp mắt lúc nào cũng như van vỉ: “Em yếu đuối lắm anh ơi!”
Thời còn bao cấp, mụ được tiếng là giỏi kinh doanh. Không phải là giới kinh doanh đánh giá, mà các sếp trên Tổng công ty và trên bộ bảo thế.
Thời đó, chạy được “bổ sung vốn” là sống ung dung rồi. Chạy được “chậm nộp thuế” là có của ăn của để. Chạy được Công an kinh tế với các kiểu thanh tra kiểm tra “ủng hộ” là bạn sạch như tờ giấy trắng, thơm như chính tờ giấy trắng đó có xịt thêm nước hoa Chanel 5, đêm ngủ ngáy o o.
Mụ xài Chanel 5. Khoảng những năm 1990 thế là thời thượng, là quý tộc.
Mụ xài đàn ông, việc này những năm đó bắt đầu thời thượng. Cái giỏi của mụ là mụ xài đàn ông nhưng đàn ông nào cũng tưởng là mình xài được mụ.
Nhờ thế mụ được tiếng giỏi kinh doanh, công ty nhiều năm được khen thưởng. Công thức của mụ là dùng vốn tự có thu hút hoặc tiếm dụng vốn nhà nước. Mặc dù thất thoát hàng hóa và vốn khá lớn.
Mụ nhiều nhân tình đến nỗi ngay trong công ty, nếu mụ đang tiếp ông phó giám đốc này trong phòng giám đốc thì ông phó kia đứng ngồi không yên, nhấp nhổm chạy ra hành lang hút thuốc lá vặt, mắt đánh về phía cửa phòng giám đốc.
Mụ nhiều nhân tình đến nỗi thiên hạ đồn rằng mụ yêu cầu Văn phòng trang bị cho mụ một cái tủ giống như tủ của cửa hàng thuốc Bắc. Rất nhiều ô kéo. Mỗi ô kéo đựng ảnh, thư, thơ tình của một người tình.
Liên quan đến ai thì kéo cái ô của người đó ra, chả bao giờ nhầm lẫn.
Mụ có người tình trên bộ chủ quản, Bộ tài chính, Cục Thuế, tóm lại là ở các cơ quan hữu quan.
Mụ có người tình khắp trong Nam ngoài Bắc, ở các đại lý của công ty mụ.
Mụ có người tình già hơn mụ vài ba chục tuổi, và cả người tình bằng tuổi con mụ.

II.

Mụ Thìn có chồng và hai con. Chồng mụ là sĩ quan quân đội, cao ráo, đẹp trai. Gặp chồng mụ, ai cũng phải cố tìm giải đáp cho hai câu hỏi:
– Có chồng đẹp trai, đàng hoàng thế mà sao mụ vẫn thích bồ bịch, vì không phải bồ nào cũng chỉ vì mục đích công việc?
– Vì sao tay chồng lại chấp nhận vợ “sáng ăn chả chiều ăn nem” như vậy? Thằng mù cũng còn nhìn thấy mụ ấy ba bè bảy mối cơ mà?
Người ta tự tìm câu trả lời, trả lời được ở mức độ nào là tùy họ.
Rất có thể là anh ta yếu, không yếu mặt này thì yếu mặt khác, không yếu trong phòng ngủ thì yếu khi ra ngoài đường. Không rõ.
Chỉ có thể viết thêm là chồng mụ có một lần để thất thoát tiền của đơn vị. Hồi đó Quân đội bắt đầu bung ra làm kinh tế. Nếu không khắc phục được hậu quả thì phải ra tòa án binh, bế mạc cuộc đời. Mụ Thìn xuất số tiền trị giá hơn 100 cây vàng cho chồng đập vào chố tiền thất thoát và bôi trơn một số công đoạn.
Vì vậy chồng phải sợ vợ.
Nói vậy không có nghĩa là mụ công khai ra khỏi nhà đi với ông nọ ông kia. Giấy rách còn phải giữ lấy lề, vuốt mặt còn phải nể mũi. Cha ông chúng ta dạy rồi.
Con gái đầu của mụ ngoan, học giỏi. Nó lớn lên trong thời kỳ gian khó, bố mẹ còn đi xe đạp, xách cạp lồng cơm mang theo ăn trưa. Thằng em thì khác, sinh ra khi bố mẹ có tiền. Nhất là mẹ nó hay dùng tiền để được việc.
Khi thằng con dăm bảy tuổi, rất mê trò chơi điện tử. Sáng chủ nhật mụ nói là đưa con đi công viên chơi cho nó chạy nhảy trong không khí trong lành. Chở con đi được một đoạn, mụ ấn nó vào quán trò chơi điện tử cùng với số tiền đủ chơi 3 giờ đồng hồ và mua đồ ăn vặt thoải mái:
– Ở đây chơi, mẹ đi có việc.
Cuối buổi về đón con, mụ lại dặn về ai hỏi thì nói mẹ con mình đi công viên nhé.
Dần dần thằng con cáu:
– Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Hôm nào chả đi công viên!
Ta sẽ quay lại với cậu quý tử ở đoạn cuối câu chuyện.

III.

Mụ Thìn có cặp mắt tình tứ, ướt át. Tình tứ, ướt át, mềm yếu với những ai mụ cần tình tứ, ướt át, mềm yếu. Với cấp dưới, với kẻ chống đối, cặp mắt ấy long lanh nộ khí, nhìn giống mắt cọp hơn là mắt rồng.
Nhớ lại thời bao cấp, kinh doanh buồn cười lắm. Làm chơi ăn thật. Lỗ thật lãi giả. Lỗ lãi gì không cần biết, chỉ cần đoàn kiểm tra quyết toán hàng năm ký biên bản công nhận bản quyết toán đó là xong, sau một hai ngày đoàn giả vờ soi mói, dọa dẫm, trưa đi nhà hàng ăn nhậu nhòe và cầm phong bì đầy đặn.
Mụ Thìn chả sợ đoàn kiểm tra quyết toán, nói chung chả sợ bố con thằng nào.
Có lần Văn phòng vào báo cáo có các đồng chí ở Viện Kiểm sát Quận đến làm việc. Mụ quắc mắt:
– Việc gì mà việc. Lâu lâu đến xin phong bì, vẽ chuyện. Anh ra bảo giám đốc đi vắng, không tiếp và cũng không ký duyệt phong bì được. Hôm nào giám đốc về sẽ mời các anh đến chơi với công ty.
Mụ coi thường nhất là giám đốc các xí nghiệp thương binh. Bi hài ở chỗ là hồi đó nhà nước quy định xí nghiệp thương binh chỉ phải đóng thuế doanh thu có 4%, trong khi các doanh nghiệp bình thường phải đóng 8%. Lăm ăn mà lãi 4% là nhiều lắm, rủng rỉnh lắm. Xí nghiệp thương binh, thực ra chỉ là danh nghĩa, có vài ông thương binh đích thực làm vì, còn lại toàn lành lặn. Nhờ lộc trời như thế nên các xí nghiệp thương binh luôn giảm giá hàng, phá bĩnh thị trường.
Mụ Thìn mỗi lần đi họp đều không thèm bắt tay mấy vị giám đốc xí nghiệp thương binh.
Khoảng năm 1997, bà Nguyễn Thị Kim Ngân, nay là phó Chủ tịch Quốc hội, từ trong Nam ra làm thứ trưởng Bộ Tài chính. Tân thứ trưởng có nguyện vọng thăm và làm quen tìm hiểu một số doanh nghiệp lớn ở miền bắc.
Mụ Thìn tiếp bà Kim Ngân. Bà Ngân trẻ hơn, cao ráo hơn, đẹp hơn. Quan trọng nhất là quyền cao chức trọng hơn. Mụ Thìn tiếp lịch sự, song trong ánh măt không khỏi lộ sự đố kỵ và ganh ghét.
Sau khi bà Kim Ngân ra về, mụ xì ra với cấp dưới:
– Nghe đồn đẹp lắm, thấy cũng bình thường. Chắc có người chống lưng nên mới lên vù vù thế?!

IV.

Đất nước đổi mới, quản lý kinh tế và xã hội có nhiều thay đổi. Chế độ bao cấp dần dần bị xóa bỏ. Tất nhiên là cho đến nay vẫn chưa hết, nhưng thế cũng tốt hơn trước nhiều lắm rồi.
Trừ các tập đoàn kinh tế lớn, xuất thân là các Tổng Công ty 91 vẫn được bao cấp, các doanh nghiệp nhà nước bị hạn chế bổ sung vốn. Xóa bỏ thuế doanh thu, chuyển sang thuế VAT. Xóa bỏ việc cấp trên kiểm tra quyết toán hàng năm mà các công ty kiểm toán độc lập tiến hành kiểm toán. Rồi cổ phần hóa v.v. Tình trạng cha chung không ai khóc giảm dần.
Trong bối cảnh đó, công ty của mụ Thìn liên tục thua lỗ. Năm sau lỗ nhiều hơn năm trước. Xưa cũng lỗ nhưng lại được bộ chủ quản và bộ Tài chính cho “khoanh nợ”, khoanh được là xong, để lâu cứt trâu hóa bùn.
Cấp trên của mụ, cấp cao ở Bộ tài chính và các cơ quan hữu quan cũng thay đổi nhân sự nhiều. Khó chạy hoặc cơ chế mới có chạy cũng chả để làm gì. Vả lại vốn nhà nước giao cho mụ quản đã thủng lỗ chỗ, cái “vốn tự có” của mụ cũng nát bươm rồi.
Mụ Thìn không biết quản lý sản xuất, không biết kinh doanh, đương nhiên lộ rõ là giám đốc kém. Bạn bè thân thiết ít dần. An ninh kinh tế dòm ngó kỹ hơn.
Mụ cố trì hoãn việc cổ phần hóa công ty. Ở công ty cổ phần, việc bổ nhiệm và thôi bổ nhiệm giám đốc rất khác với ở công ty nhà nước. Giám đốc dễ mất chức hơn nhiều.
Trên hối thúc cổ phần hóa. Nhạy cảm, mụ Thìn đánh hơi được là nếu mình chống lại, sẽ bị cách chức.
Mụ làm đơn lên cấp trên, viết lâm li lắm. Nào là mấy chục năm cống hiến, nay sức khỏe giảm sút. Nào là mụ không tham quyền cố vị. Muốn cho lớp đàn em có cơ hội phát triển. V.v. và v.v. Mụ tự xin thôi chức vụ giám đốc, chỉ làm bí thư đảng ủy công ty thôi.
Ở ta sau năm 1994 có mốt “nhất nguyên”, giám đốc luôn được bầu là bí thư cấp ủy. Thế cho dễ lãnh đạo.
Trên đồng ý ngay. Song ít ai hiểu hết mưu thâm của mụ. Nắm được tổ chức đảng là vẫn thao túng, chỉ đạo được bộ máy do mụ xây dựng cài cắm bấy nay. Không làm giám đốc nhưng quyền lực ngầm và mềm của mụ vẫn rất lớn.
Một điều tinh vi nữa là nếu an ninh kinh tế có tóm tóc, thông thường ít thích tóm các đồng chí bí thư đảng ủy.
Và bí thư thì nhiệm kỳ còn dài.

V.

Ở đời người tính không bằng trời tính. Đôi khi người tính không bằng người khác tính.
Vào lúc mụ Thìn thu xếp để hạ cánh an toàn thì tai họa lại ập lên đầu mụ từ hướng bất ngờ nhất.
Thằng con trai của mụ càng lớn càng giỏi tiêu tiền và giỏi nói dối. Nói dối là do mụ dạy, tiêu tiền cũng là mụ dạy.
Như là lẽ dĩ nhiên, thằng bé dính vào ma túy. Nhà mụ xây trong khu đất do công ty chia, mấy chục gia đình cán bộ nhân viên công ty cùng ở đó. Làm gì mà họ không biết. Chả ai dám nói, chỉ thì thầm sau lưng mụ. Có vài người tốt bụng, gặp mụ mách là thấy thằng bé chơi với đám chích choác. Mụ nhảy cồ cồ:
– Chúng mày đừng thấy thằng con tao đẹp trai, thông minh học giỏi mà đơm đặt nói xấu nhé!
Đến đận thằng bé bị công an bắt mấy ngày (chỉ mấy ngày thôi, chắc mụ Thìn chạy được cho nó ra), không che dấu được nữa thì mụ thì thầm, bây giờ đến lượt mụ thì thầm với ai đó:
– Thằng con tôi là cộng tác viên với công an để tìm hiểu và bắt gọn đám ma túy. Công an phải bắt nó vài hôm chỉ để làm vì.
Vụ việc ngày càng trầm trọng. Thằng bé bỏ học, ăn cắp đồ trong nhà đi bán lấy tiền chích choác. Dần dần nhà mụ nguyên giám đốc chả còn gì, hoặc còn thì chỉ là của chìm. Của nổi chỉ là cái TV JVC 14″ vỏ đỏ đời đầu, nhập nhà nhập nhòe, có cho cũng không ai lấy. Và hai cái quạt cây phải dùng giây xích khóa lại.
Song mụ Thìn vẫn tiếp tục che đậy việc con mụ nghiện ngập.
Rồi cái gì cũng phải có kết cục của nó.
Người chép câu chuyện này rất không thích kết cục câu chuyện, song vẫn phải chép cho xong việc.
Con trai mụ Thìn tham gia vào một vụ giết người cướp của. Nó không trực tiếp cầm dao giết nên được coi là tòng phạm.
Mụ Thìn đôn đáo chạy án. Nén bạc đâm toạc tờ giấy, nhưng không đốt cháy tờ giấy được. Cuối cùng tòa xử thằng thanh niên sinh ra và lớn lên trong chế độ mới ưu việt 20 năm tù.
Tiếp theo mụ chạy cho thằng con được ở cái trại nào tôn tốt một chút, đừng quá xa Hà Nội.
Bây giờ mụ Thìn còn mỗi một việc là định kỳ đi thăm nuôi con, ủ mưu tiếp tục chạy cho thằng con được giảm án, theo một cách nào đó.
Nếu bạn có dịp bắt gặp người đàn bà tiều tụy, xách cái làn to, đứng trước cửa trại giam X chờ đến giờ được vào thăm nuôi tù, bạn không thể tin nối đó là mụ Thìn.
Bạn đừng mất công tìm đôi mắt một thời nổi sóng quyền lực và tình ái.
Bạn cũng đừng mất công thử đến gần ngửi xem nước hoa Chanel 5 nó có mùi mê hoặc như thế nào!

Video yêu thích
KimYouTube

Trở về trang chính
Hoàng Kim  Ngọc Phương Nam  Thung dung  Dạy và học  CNM365 Tình yêu cuộc sống Cây Lương thực  Dạy và Học  Kim on LinkedIn KimYouTube Kim on Facebook


Tuesday, January 27, 2015

Phan Khôi, nắng được thì cứ nắng

Thích bài thơ của cụ Phan Khôi nắng được thì cứ nắng: "Nắng chiều đẹp có đẹp. Tiếc tài gần chạng vạng. Mặc dù gần chạng vạng. Nắng được thì cứ nắng".(thơ và ảnh chép từ blog Nguyễn Tuyết Hạnh) Thăm cô cháu xinh đẹp tài hoa Nguyễn Tuyết Hạnh của nhà triết học, bần thần về bài thơ hay. Chợt nhớ bài thơ của Hoàng Thừa Ngạn:"Một đêm gió lạnh lùng, Muôn dặm mây đỏ ối. Bời bời hoa tuyết bay, Nước non hình sắc đổi, Ngẩng mặt trông trên trời, Tưởng là rồng ngọc chọi, Vây mai tua tủa bay, Một lát khắp bốn cõi, Cưỡi lừa qua cầu con, Than vì mai gầy cỗi." (Hoàng Kim)

Video yêu thích 
http://www.youtube.com/user/hoangkimvietnam

Trở về trang chính 
hoangkim vietnam, hoangkim, hoangkimvietnam, Hoàng Kim, Ngọc Phương NamChào ngày mới Thung dung, Dạy và học, Cây Lương thực, Tin Nông nghiệp Việt Nam, Food Crops, foodcrops.vnCassava in Vietnam, Cassava News, VietnamAfricaCassavaRice, Khát khao xanh, DayvahocHọc mỗi ngày,  Danh nhân Việt , Food Crops News, Điểm chính, Câu chuyện ảnh, 5 phút thư giản, Kim LinkedIn, KimTwitter, KimFaceBook  Đọc lại và suy ngẫm, Việt Nam tổ quốc tôi, Tình yêu cuộc sốngThơ cho con 

Wednesday, January 14, 2015

Những bài viết cần đọc lại


ĐỌC LẠI VÀ SUY NGẪM. Am Ngọa Vân, thuyền độc mộc. Hứng mật đời thành thơ, việc nghìn năm hữu lý, Trạng Trình; lên Trúc Lâm, đạt năm việc lớn hoàng thành, đất trời  xanh, Yên Tử … Quên tên cây, làm thuyền, tận cùng nỗi cô đơn, độc mộc! Khoét hết ruột, chỉ để một lần ngược thác, bất chấp đời, lênh đênh... (Hoàng Kim họa thơ Trịnh Tuyên); đọc lại Thư nhà văn Nguyễn Khải gửi nhà văn Trần Đĩnh.
 


Am Ngọa Vân
,

Hứng mật đời
thành thơ,
việc nghìn năm hữu lý,
Trạng Trình;

lên Trúc Lâm, 

đạt năm việc lớn
hoàng thành,
đất trời  xanh,
Yên Tử …

thơ Hoàng Kim


Thuyền độc mộc


Quên tên cây,
làm thuyền,
tận cùng nỗi cô đơn,
độc mộc!

Khoét hết ruột,
chỉ để một lần
ngược thác,
bất chấp đời,
lênh đênh...


(thơ Trịnh Tuyên)


Thư nhà văn Nguyễn Khải gửi nhà văn Trần Đĩnh.




Nguyễn Khải/ FB Trương Huy San



Huy Đức
: Đọc thư gửi bạn Trần Đĩnh ngày 18/7/1999 mới hiểu vì sao Nguyễn Khải đã viết Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất


Ô. T. Đĩnh thân thiết!


Tôi nhớ ông lắm đấy ô. T. Đĩnh ạ, nói rất thật lòng, vô trong này tôi cũng ít bạn bè và cũng không muốn đánh bạn với người mới, làm xong công việc là xong. Ở trong này, tôi cứ nằm lì ở nhà, ở cái xó Khánh Hội mà ông đã tới ấy, ngay đến hàng xóm cũng không biết tôi đã ở nhà hay ra Hà Nội. 




Ngồi viết chút chút lại nằm đọc, đọc 1 chút là ngủ, ngủ một chút lại bừng dậy, đọc tiếp. Sống như thế là rất buồn, nhưng tôi đã sống một mình 20 năm nay, nên cũng đã quen, và không cảm thấy buồn lắm. Ai rủ đi đâu cũng ngại, trừ ra Hà Nội. Hà Nội vẫn là cái nhà của tôi, lắm lúc nhớ đến phát cuồng. Vì Hà Nội có đủ mọi thứ để nuôi dưỡng cho một tuổi già, nhất là có bạn, một ít bạn, trong đó có ông. Nhận được thư ông, lại được ông khen, tôi "phấn khởi" lắm, thì ra tôi vẫn thích được khen, nhất là được bạn khen, lại là bạn tâm đầu ý hợp khen thì nhất.



Tôi dạo này cũng yếu nhiều, già hẳn, đúng là một ông già 70 còn tương đối khỏe. Ngồi xuống muốn đứng lên lại phải chống tay. Bữa nọ đi bộ buổi sáng vấp nhẹ 1 cái đã ngã dập mặt xuống đường, gẫy một cái răng cửa, lại phải đi làm răng, đầu gối chỉ sưng chứ không bị rạn nên dăm hôm lại đi lại như thường. Nghĩ mà buồn, vì biết rằng cũng sắp đến ngày cáo biệt bạn bè rồi. Theo tử vi thì trong mùa xuân năm Ngọ, sang 73 tuổi là chết, là tận số, không có oan uổng gì. Tính ra, chỉ còn sống thêm 2 năm Thìn, Tỵ nữa thôi . Sống thế cũng là thọ lắm, con đầu hơn tuổi ông Nam Cao, con út xấp xỉ tuổi Vũ Trọng Phụng, nhìn lại những trang đã viết chả biết có còn lại được mươi trang không?

Người làm sao văn làm vậy, tôi quen sống trong nhân nhượng, trong dàn hòa, bằng lòng với chút hạnh phúc bé nhỏ, bằng lòng với cái hữu hạn của một kiếp người nên văn cũng thế, thiếu triệt để, thiếu quyết liệt, không dám đi tới cái tận cùng. Bởi thế nên không thể "lớn" được, cái mà Lê Đạt bảo là "hình như còn thiếu một cái gì đó", một đời đã sống như thế chỉ còn vài năm cuối làm sao sống khác được. Sống không khác thơ văn làm sao mà khác! Chả biết từ nay đến cuối năm HNV có gọi ra họp hành gì không, để mình lại có dịp gặp nhau. Tôi rất thèm được nói chuyện với ông lắm. Gặp nhau để nói những chuyện chả đâu vào đâu mới thật khoái. T. Đĩnh, L Đạt, N. Khải được ngồi đấu hót với nhau một đêm thì thật tuyệt!

Nhớ ông lắm ông ơi! Nhớ Hà Nội Lắm!

Hẹn cuối năm được gặp nhau.

Bạn già


Nguyễn Khải



Nguồn: Blog Quê Choa


Video yêu thích
http://www.youtube.com/user/hoangkimvietnam

Trở về trang chính 
hoangkim vietnam, hoangkim, hoangkimvietnam, Hoàng Kim, Ngọc Phương NamChào ngày mới Thung dung, Dạy và học, Cây Lương thực, Tin Nông nghiệp Việt Nam, Food Crops, foodcrops.vnCassava in Vietnam, Cassava News, VietnamAfricaCassavaRice, Khát khao xanh, DayvahocHọc mỗi ngày,  Danh nhân Việt , Food Crops News, Điểm chính, CNM365, Câu chuyện ảnh, 5 phút thư giản, Kim LinkedIn, KimTwitter, KimFaceBook  Đọc lại và suy ngẫm, Việt Nam tổ quốc tôi, Tình yêu cuộc sốngThơ cho con

 

Thursday, January 8, 2015

Con đường đưa Việt Nam đến văn minh

ĐỌC LẠI VÀ SUY NGẪM. Con đường đưa Việt Nam tới văn minh. Giáo sư Cao Huy Thuần trao đổi trên VietNamNet: "... một dân tộc văn minh là một dân tộc có văn hóa cao, nghĩa là năng động, nghĩa là không trì trệ, trên mọi phương diện, vật chất cũng như tinh thần, đầu óc cá nhân cũng như tổ chức xã hội, quyền lực, tiến bộ cùng với xu hướng của thế giới, nhưng không quên rằng mỗi người đều là con cháu thừa tự." "... một tập thể không thể văn minh nếu con người trong đó không văn minh. Giáo dục, chính là để đào tạo nên những con người văn minh. Và thế nào là con người văn minh? Là biết yêu chân, thiện, mỹ. Yêu sự thật, yêu cái tốt, cái đẹp." "... con đường phát triển đi đến văn minh của dân tộc không cách nào khác dân chủ. Bắt đầu bằng thực tâm muốn thực hiện dân chủ. Rồi có thể không vội. Dân chủ hóa lần hồi. Nhưng làm đừng khác nói. Và người dân cứ lấy sáng kiến mà làm. Bước tới chứ đừng bước lui..." (Xuân mới, ảnh Tuấn Kiệt)

Đọc thêm: http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/214677/con-duong-dua-viet-nam-den-van-minh.html





CON ĐƯỜNG ĐƯA VIỆT NAM ĐẾN VĂN MINH 

Con đường phát triển đi đến văn minh của dân tộc không cách nào khác. Chỉ có bước tới chứ đừng bước lui.

LTS:
Góp phần bàn luận tiếp câu chuyện mà nhà văn Nguyễn Quang Thiều đã đặt ra dịp đầu năm mới “Con đường phát triển đi đến văn minh của dân tộc”, Tuần Việt Nam xin đăng bài viết của GS Cao Huy Thuần để bạn đọc cùng tham khảo.

Lẫn lộn giữa “văn minh” và “văn hóa”

"Thế nào là một dân tộc văn minh?", muốn trả lời câu hỏi ấy phải trả lời câu hỏi: "Thế nào là văn minh? Văn minh là gì?". Riêng định nghĩa này thôi, bao nhiêu là phức tạp. Có ai đồng ý với ai đâu? Mỗi tác giả lớn có một giải đáp riêng, lắm khi trái ngược từ căn bản.

Điểm căn bản đầu tiên là sự dùng lẫn lộn giữa "văn minh" và "văn hóa" - "civilisation" và "culture" - mà "văn hóa" lại cũng gây bất đồng trong định nghĩa.

Lịch sử của hai từ "văn minh" và "văn hóa" rất dài, rất xưa ở Âu châu. Lúc đầu, "văn minh" bao hàm hai lĩnh vực: vật chất và tinh thần. Rồi từ "văn hóa" xuất hiện, và nhiều tác giả có khuynh hướng phân biệt, trao phần tinh thần cho văn hóa, phần vật chất cho văn minh.
Văn minh là gì? Có người nói: "đó là đường sá, hải cảng, bờ sông". Nhưng người khác bác bỏ: "văn minh là phải có một tối thiểu khoa học, nghệ thuật, trật tự, đạo đức..." Nghĩa là tất cả những gì mà con người thu thập được như vốn liếng đã tạo ra. Vậy điểm đầu tiên phải ghi là biên giới giữa tinh thần và vật chất không rõ ràng: văn minh là tinh thần hay vật chất, hay lẫn lộn cả hai?
Điểm thứ hai là việc sử dụng từ "văn minh" cho cá nhân hay tập thể. Ta có thể nói: "một người văn minh"? Hay chỉ nên dùng từ ấy cho một xã hội, một nước, một vùng?
Thông thường, ta vẫn nói: "Đừng nhổ nước miếng bừa bãi, hãy cư xử như một người văn minh". Ấy là nói về cá nhân. Và ta lại nói: "Văn minh Trung Hoa khác với văn minh Nhật Bản", "văn minh Tây phương không giống văn minh Đông phương".
Ấy là nói về tập thể. Bây giờ, từ "văn minh" hay dùng cho tập thể. Chẳng hạn quyển sách danh tiếng một thời và hứng chịu chỉ trích cũng lắm của Samuel Huntington mang nhan đề là "Va chạm giữa các nền văn minh". Câu hỏi đặt ra - một "dân tộc văn minh" - nằm trong nghĩa tập thể này.
Thế nhưng nó lại gợi ra một vấn đề lý thuyết sôi nổi, và đây là điểm phải ghi thứ ba: Nói rằng một "dân tộc văn minh", thế chẳng phải hàm ý rằng có những dân tộc không văn minh sao? Vậy thì thế nào là một dân tộc không văn minh? Lấy tiêu chuẩn gì chính xác để phân biệt? Nói như thế cũng hàm ý rằng có nấc thang giá trị để phê phán: dân tộc này văn minh cao hơn dân tộc kia. Thế nào là cao, thế nào là thấp, dựa trên tiêu chuẩn gì?

Tôi đọc ba tác giả được xem là bậc thầy, không phải chỉ ở Pháp mà cả trên quốc tế. Trước hết là nhà sử học Jacques Le Goff. Về thắc mắc thứ nhất, tinh thần hay vật chất, ông trả lời: "Cái đẹp, công lý, trật tự...". Nghĩa là những yếu tố tinh thần. Xin trích nguyên văn: "Văn minh dựa trên sự tìm tòi và thể hiện của một giá trị cao hơn, trái với văn hóa được xem như là toàn thể những tập tục và những thái độ. Văn hóa nói chuyện dưới đất, văn minh siêu việt trên cao. Cái đẹp, công lý, trật tự....Các nền văn minh được xây dựng trên những yếu tố đó. Ví dụ việc sử dụng đất: văn hóa sản xuất ra lợi ích, gạo, trong khi văn minh sản sinh ra cái đẹp bằng cách tạo vườn".
Ông nói: vườn Nhật khác với vườn Tàu, và cái khác ấy chịu ảnh hưởng của tôn giáo và tâm linh. Vườn Anh cũng khác với vườn Pháp. Một bên tôn trọng vẽ thiên nhiên, dễ gợi lên tình cảm lãng mạn, mơ mộng; một bên bài trí có hệ thống, ngay hàng thẳng lối, biểu lộ tinh thần duy lý của con cháu Descartes. "Văn hóa đặt ưu tiên cho ý nghĩ về thực dụng, về an ninh, về giàu có, khác với văn minh đặt giá trị trên tâm linh và thẩm mỹ" (Le Monde 23-1-2014).
Đặt văn minh trên tiêu chuẩn tinh thần như vậy, không thể nói văn minh nào cao hơn văn minh nào. Ai dám nói vườn Anh đẹp hơn vườn Pháp, vườn Tàu cao cấp hơn vườn Nhật? Thế nhưng phần đông định nghĩa ngày nay không đặt văn minh ở trên cao, văn hóa ở dưới thấp như vậy. Văn minh, theo phần đông, liên quan đến những yếu tố vật chất hơn là tinh thần, tuy rằng không phải gạt bỏ hoàn toàn yếu tố tinh thần. Chỉ định nghĩa như vậy mới bảo vệ được quan điểm cho rằng có văn minh cao, văn minh thấp.
Nhưng đó là nói về Âu châu từ thế kỷ 17, 18. Nếu đặt vấn đề tiến bộ trên bình diện lịch sử cả nhân loại thì tiến bộ là gì? Tôi tìm đến ông thầy thứ hai, Claude Lévi-Strauss. Nhà nhân chủng học này phân biệt hai loại xã hội: "xã hội lạnh" và "xã hội nóng". "Xã hội lạnh" hoạt động như đồng hồ, "xã hội nóng" hoạt động như động cơ hơi nước.
Các "xã hội lạnh" (xã hội tiền sử chẳng hạn) có văn hóa nhưng không có lịch sử vì chỉ lặp đi lặp lại y hệt, từ thế hệ này qua thế hệ khác, tránh mọi thay đổi về kỹ thuật, cách sống, thân tộc hay cách tổ chức quyền lực. Các "xã hội lạnh" có khuynh hướng sẽ biến mất, bị nuốt, bị phá hủy bởi các "xã hội nóng". Ngày nay, ai cũng biết "xã hội nóng" là các xã hội nào. Ai cũng biết xã hội nào năng động, sáng tạo trong mọi lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, kinh tế, mỹ thuật, giáo dục, tổ chức xã hội... Và ai chắc cũng lo, không biết xã hội ta có đang nguội dần không? Hôm nay cái đồng hồ đều đặn gõ 12 tiếng, ngày mai cũng đều đặn leng keng 12 tiếng y hệt, và ngày kỉa, ngày kia, ngày kìa cũng vẫn 12 tiếng ấy, biết rồi khổ lắm nói mãi.
Làm tổng hợp trên các điều vừa nói - vật chất và tinh thần, cá nhân và tập thể, tiến bộ và trì trệ - tôi đi đến kết luận của một ông thầy thứ ba, nhà xã hội học Edgar Morin: "Văn hóa là toàn thể những niềm tin, những giá trị đặc thù của một tập thể riêng biệt. Văn minh là những gì có thể thuyên chuyển từ tập thể này qua tập thể khác: kỹ thuật, kiến thức, khoa học…Chẳng hạn văn minh Tây phương mà ngày nay đã lan ra toàn cầu hóa, là một văn minh được định nghĩa là toàn thể những phát triển về khoa học, về kỹ thuật, về kinh tế".
Nhưng ông nói thêm một điều quan trọng: "Và chính văn minh Tây phương ấy ngày nay đang mang đến nhiều hậu quả tiêu cực hơn là tích cực. Đây là điều cần phải cải tổ, nghĩa là cần phải có một chính sách văn minh".
Đoạn sau trùng ý với Lévi-Strauss. Nhà nhân chủng học này mượn từ "entropie" trong nhiệt động học để nói rằng văn minh có khuynh hướng tiến đến tình trạng xáo trộn của hệ thống: gia tốc dân số, tranh chấp xã hội, cạnh tranh kinh tế, đụng độ vũ trang, chạy đua khí giới, chiến tranh, vắt kiệt tài nguyên, phá hủy thiên nhiên, tiêu thụ phung phí... Làm sao chữa lại những hậu quả "tiêu cực" ấy? Lévi-Struss cậy đến văn hóa, và văn hóa theo ông là tâm linh, đạo đức, triết lý, nghệ thuật và chính trị.

Chính trị theo nghĩa nguyên thủy của Hy Lạp ngày xưa: là cách tổ chức nhà nước thế nào để đạt được phúc lợi chung. Ta thấy đó, ta trở lại với những gì ta nói từ đầu: sự lẫn lộn giữa văn hóa và văn minh.
Văn minh và dân chủ

Vậy thì tôi cũng đành lẫn lộn thôi. Suy nghĩ như một người Việt Nam trong bối cảnh hiện nay của Việt Nam, tôi trả lời rằng một dân tộc văn minh là một dân tộc có văn hóa cao, nghĩa là năng động, nghĩa là không trì trệ, trên mọi phương diện, vật chất cũng như tinh thần, đầu óc cá nhân cũng như tổ chức xã hội, quyền lực, tiến bộ cùng với xu hướng của thế giới, nhưng không quên rằng mỗi người đều là con cháu thừa tự.
Tôi xin cắt nghĩa mấy chữ sau cùng. Mỗi sáng tạo, hủy diệt, hay mỗi biến chuyển của một nền văn minh đòi hỏi phải có thời gian.
Vì vậy, trong lịch sử các văn minh, cũng như trong nếp suy nghĩ về văn minh, ý nghĩa thừa tự là căn bản. Một nền văn minh được xây dựng lần hồi, làn sóng này tiếp theo làn sóng khác, về giá trị, về tập tục, về niềm tin. Phải có thời gian để biến chuyển và để củng cố. Để thâu nhận từ bên ngoài và để bảo tồn tận bên trong. Hiện nay, cách mạng tin học và tình trạng toàn cầu hóa có khuynh hướng đồng hóa hết thảy mọi nền văn minh. Nếu chạy theo "văn minh kỹ nghệ", tiến bộ vật chất một cách mù quáng, không chừng ta thắp một cây hương cho tổ tiên nào không phải là của ta.
Riêng về mối tương quan giữa tập thể và cá nhân, phải nhấn mạnh rằng một tập thể không thể văn minh nếu con người trong đó không văn minh. Giáo dục, chính là để đào tạo nên những con người văn minh. Và thế nào là con người văn minh? Là biết yêu chân, thiện, mỹ. Yêu sự thật, yêu cái tốt, cái đẹp. Chỉ nói sự thật mà thôi, thế nào là yêu sự thật? Là ghét giả dối. Giáo dục là không dạy con trẻ đưa nói láo lên thành hệ thống cai trị.
Nhưng muốn có một nền giáo dục như vậy, tất nhiên phải đặt chính trị lên hàng đầu. Bởi vì chính trị chỉ huy giáo dục. Xưa nay nhà trường chỉ có hai loại: nhà trường dạy phán đoán và nhà trường không dạy phán đoán. Loại nhà trường sau là để minh họa.
Cho nên, cuối cùng, con đường phát triển đi đến văn minh của dân tộc không cách nào khác dân chủ. Bắt đầu bằng thực tâm muốn thực hiện dân chủ. Rồi có thể không vội. Dân chủ hóa lần hồi. Nhưng làm đừng khác nói. Và người dân cứ lấy sáng kiến mà làm. Bước tới chứ đừng bước lui.
Và thấy rằng xu hướng dân chủ là không tránh được, không trước thì sau thôi, bánh xe lịch sử sẽ nghiền nát mọi chướng ngại.
GS. Cao Huy Thuần (từ Pháp)

Video yêu thích 
Meditation Deep Relaxation

http://www.youtube.com/user/hoangkimvietnam

Trở về trang chính 
hoangkim vietnam, hoangkim, hoangkimvietnam, Hoàng Kim, Ngọc Phương NamChào ngày mới Thung dung, Dạy và học, Cây Lương thực, Tin Nông nghiệp Việt Nam, Food Crops, foodcrops.vnCassava in Vietnam, Cassava News, VietnamAfricaCassavaRice, Cassava News, Khát khao xanh, DayvahocHọc mỗi ngày,  Danh nhân Việt , Food Crops News, Điểm chính, CNM365, Câu chuyện ảnh, 5 phút thư giản, Kim LinkedIn, KimTwitter, KimFaceBook  Đọc lại và suy ngẫm, Việt Nam tổ quốc tôi, Tình yêu cuộc sốngThơ cho con